Nhiều mẹ luôn cố gắng cho con ăn theo kiểu Nhật, học theo kiểu Mỹ, rèn tính cách tự lập theo kiểu Tây để cho con ngoan mẹ nhàn.Rằng thì là có thu được hiệu quả nhất định, nhưng con trẻ có phải là cỗ máy hay tờ giấy để mình chỉ cần soạn bài, chỉnh sửa và in ra khi cần thiết thế không?
Cũng có nhiều mẹ nhắn tin cho mình là dạy con cách nào? Cho ăn kiểu gì ... Mình lúc nào cũng chỉ có một câu trả lời, rằng mình chả có cách gì, chỉ có luôn giữ quan điểm quan sát - lắng nghe - thấu hiểu - chấp nhận. Điều gì tốt nhất cho con mình, thì mình làm, mình cố gắng để điều đó được trọn vẹn. Con mình, máu mủ chảy trong cơ thể mình mà.
Nhìn sang xã hội nước ngoài, họ văn minh phát triển với cả một cộng đồng rộng lớn như vậy, mọi nề nếp phép tắc đều mang tính cộng động, tự do dân chủ cao, làm gì cũng có cái thước đo chuẩn hay những hướng dẫn rõ ràng cụ thể ... thế làm sao mà lại cứ đi so sánh con tây tự lập, con tây giỏi, con tây sáng tạo, con tây có chính kiến .
Trước khi áp dụng, các mẹ thử nhìn lại xem ép con ăn kiểu Nhật nhưng lại cho con xem TV hay ăn rong, khua chiêng gõ mõ; ép con học tự lập luôn đi trong khi cần lắm sự dạy dỗ và hướng dẫn của mẹ nhưng thôi có bác giúp việc đấy rồi, tự làm đi; ép con phải sáng tạo nhưng đến trường thì cứ chép bài nhà cô là điểm cao rồi.... và còn rất nhiều ví dụ điển hình mà bố mẹ muốn lắm nhưng ko uốn nắn con nổi vì gia đình và xã hội khiến cái công cuộc đó bị dang dở, và là vì "truyền thống cha ông ta bao đời nay" nó đã vậy rồi, chúng ta đâu phải thánh nhân mà "cải cách truyền thống”ạ.
VẬY THÌ LÀM THẾ NÀO CHO NÓ CÓ HIỆU QUẢ ĐÂY?
Các mẹ luôn phải nhớ quan điểm quan sát- lắng nghe- thấu hiểu - chấp nhận.Là con trẻ, mình cũng đã từng trải qua, phải được chơi, được nghịch, được hò hét, được nghịch bẩn với chúng bạn, được giao lưu trò chuyện, ăn thứ mình thích, khóc khi mình sợ, ngúng nguẩy khi mình ghét điều gì đó.
Các mẹ vứt quách cái cân nặng đi hộ mình nhé, ăn thứ mình thích, và ăn theo nhu cầu, quan sát và theo dõi xem con ăn như thế nào, món con yêu thích là gì, tâm trạng con có vui vẻ để mà ăn không. Quên luôn cái kiểu ăn dặm hay Nhật gì đó đi các mẹ ơi, các mẹ đang ở Việt Nam và thực phẩm thì nó đa dạng đến cả ngàn món cho con yêu, một bữa cứ phải đầy đủ tinh bột, đạm, chất xơ, chất béo thế là yên tâm no cái bụng thôi.
Học tự lập ấy ạ, các mẹ phải cố đi, cố gắng làm gương tốt rồi mới dạy được con tự lập, mẹ ngủ sớm đúng giờ, ăn xong mẹ vứt rác đúng nơi quy định, trước khi ăn mẹ rửa tay, một ngày mẹ đánh răng hai lần, mẹ ít ăn đồ ngọt, mẹ phải chăm chỉ chơi với con. Không ai khác ngoài mẹ chính là tấm gương tốt nhất cho con noi theo và học theo dần dần, từng chút một.
Trẻ con không giỏi giấu diếm cảm xúc của mình, nên đừng vội thấy con khóc mà gào lên nín đi, mẹ phải tiếp tục cố mà học cách bình tĩnh nhẫn nại, cố mà lắng nghe và tìm hiểu con muốn gì, lại cố học cách tâm sự và nói chuyện cùng con tháo gỡ vướng mắc.
Muốn
con thông minh không phải cứ tống đi học là yên tâm, phó mặc cho giáo viên là
đủ. Các mẹ lại cố nhé, cố theo dõi tình hình học tập của con, ghi chép cẩn thận
và luôn giữ mối quan hệ lành mạnh với giáo viên (lành mạnh là không phong bì
quà cáp, mà là trao đổi và chia sẻ thẳng thắn, để giáo viên luôn là người đem
tới những thông tin chính xác về con và quan tâm tới con một cách chân thành).
Đối
với các bạn bé xíu xìu xiu thì các mẹ lại cố gắng dành thời gian tìm tòi các
nguồn học liệu giúp con tăng cường phát triển các giác quan, mẹ cố học và ghi
nhớ, cố gắng đưa con ra bên ngoài để khám phá, cố gắng cho con cứ chơi bẩn đi
về nhà giải quyết sau.
Thế
rồi con mình nó cứ lớn lên, rồi mình thì cứ phải cố mãi không ngừng, cố gắng
xây dựng hình ảnh người mẹ mẫu mực để mà con noi theo, nhìn vào hướng tích cực
để học hỏi, cố gắng tạo dựng nhiều môi trường để con được tham gia, cố gắng
nghiên cứu nhiều tài liệu để cùng con cập nhật những kiến thức mới.
Cố
nhiều lắm nhưng mẹ vẫn muốn cố. Nhiều lúc cũng mệt lắm nhưng chính con lại đem
đến cho mẹ nguồn động lực dồi dào từ những việc rất nhỏ. 12h đêm rồi mà mẹ thấy
con trai ngủ mơ gọi "mẹ yêu của con". Mẹ nghĩ là, mẹ sẽ lại cố
gắng tiếp, dù có thế nào.
"Mẹ
yêu con nhiều lắm".
Nhận xét
Đăng nhận xét