Chuyển đến nội dung chính

NÊN XỬ LÝ RA SAO KHI CON KHÔNG - chào người lớn - xin lỗi bạn - chia sẻ đồ chơi với bạn

 (Bé 0 - 4 tuổi)
Thực tình hôm nay đi ăn gặp một cậu bé và cô bé chơi trò đuổi bắt, vì dãy bàn kê khá chật, cô bé con lại luýnh quýnh chân nên ngã ngửa ra đằng sau rất đau, cậu bé không kịp phản ứng và đứng đằng sau nhìn trân trân vẻ mặt sợ hãi.
Lúc này bé con khóc toáng lên thì hội bà mẹ buôn dưa mới quay lại "ôi con tôi, à không sao"
Bà mẹ của cậu bé thì kiểu "ngượng chín mặt" lôi con về dạy dỗ và mắng nhiếc mặc dù có khi còn chẳng kịp hiểu cô bé kia ngã ra sao, và con mình đã làm gì cô bé hay không. Lườm, đe, nạt, mắng, thậm chí đánh cậu bé, uy hiếp cậu bé phải ra xin lỗi tận nơi, thậm chí bắt đứng trước mặt tất cả các bà mẹ và nói to khẩu hiệu "Bông ơi, anh xin lỗi"
Mình thấy cu cậu khóc, ấm ức, rồi lảng tránh luôn không thèm chơi với cô bé nữa. 

Điều này chẳng có gì lạ với đa số các bố mẹ, vì muốn mọi người thấy mình là người giáo dục con tốt, con mình thật ngoan và biết điều. 
Mình thì ngược lại, bản thân mình không quá đắn đo người khác bàn tán và suy nghĩ gì về mình, về con mình. Miệng gần tai, ai nói người ấy tự nghe. Mình ko muốn lo chuyện thiên hạ. Mình không cần phải dạy kiểu thể hiện chốc nhát để được cái tiếng, mà quan trọng là hai mẹ con có đủ bình tĩnh, để hiểu nhau, để giải toả cảm xúc, để giải quyết được mọi việc và hiểu đúng sai là gì hay không thôi.
Riêng với gia đình mình, thì hai vợ chồng mình luôn thống nhất là phải làm gương trước cho con nhìn theo, chứ ko ép con làm theo ý mình. Có ba ví dụ điển hình dễ thấy trong cuộc sống đó là 
- chào mọi người
- xin lỗi bạn
- chia sẻ đồ chơi của mình

1. Chào mọi người.
Tất nhiên đây là điều tốt nên học và duy trì, mình cũng rất khuyến khích con làm. Nhưng thường thì mình sẽ chào trước, rồi nói con làm theo giống mẹ. Chứ không bao giờ có kiểu như "chào đi" "ơ mồm thằng này đâu rồi?" ...
Và nếu có gợi ý hai ba lần mà con không chào thì thôi, không phải ép, phải quát tháo. Bố mẹ vẫn có thể lịch sự chào thay con và luôn nhớ "mặc kệ người ta nói".
Trẻ con lứa tuổi 0-4 có vô vàn lý do để làm thứ mà chúng thích hoặc không. Và điều này hoàn toàn có thể sửa được khi chúng lớn hơn.
(Vẫn có trường hợp ngoại lệ là chào ông bà nội ngoại, đôi khi nó bắng nhắng hoặc làm ngược lại thì hai vợ chồng mình vẫn phải chỉnh đốn).

2. Xin lỗi bạn
Mình muốn nhắc lại một kỉ niệm như thế này. Hôm đó lớp Bảo được dã ngoại ngoài sân tennis, mình trong ban phụ huynh nên chạy đi lấy nước cho các con uống. Tới khi mình đưa cho Bảo thì một bạn đang mải đứng quay quay vô tình văng tay hất cốc nước bị đổ, nhưng Bảo thì không bị làm sao, bạn ấy thì lại bị ướt hết tất. 
Lúc đó Bảo đứng yên nhìn mình, không nói gì, còn bạn trai khóc lớn và nói "bắt đền Bảo làm ướt tất".
Mình lúc đó ngồi xuống, nắm tay cậu bé và nói
"Con nghe cô nói này, có phải con văng tay nên cốc nước bị hất lên không? Thế là cốc nước bị đổ nên con ướt tất rồi. Bây giờ con tháo cả hai chiếc tất ra, cô phơi ra kia cho con nhé"
Cuối cùng thì cậu bé cũng ổn, nín ngay mới lạ.
Nhưng Bảo ở lớp thì đúng là "không phải dạng vừa" cũng oánh nhau với bạn vì đủ thứ lý do, mình cũng muốn con hiểu gây gổ là sai và cần phải xin lỗi nếu làm bạn đau, cái này phải nhờ cả các cô giáo vì bạn ko thể theo dõi con thực tế trên lớp ra sao được.
Ở nhà hai mẹ con hay diễn kịch, rồi đọc sách để xem trong trường hợp nào mình phải nói xin lỗi? Vì sao phải xin lỗi? Xin lỗi sẽ giúp mang lại điều gì? ...
Và quả thực những cách này rất hiệu quả, Bảo rất ý thức được hành vi của mình. 

3. Chia sẻ đồ chơi của mình cho bạn.
Riêng vấn đề này có khi lại gây ra nhiều tranh cãi. Nhiều mẹ nghĩ rằng phải chia sẻ ngay, không là có tính ích kỷ ki bo. Nhiều mẹ lại nghĩ là của nó thì nó việc gì phải chia sẻ ...
Nhà mình thì chẳng nghĩ thế nào cả, cũng có gợi ý với con là nên chia sẻ để tất cả cùng chơi sẽ vui hơn. Nhưng thường thì mình hay trả lời kiểu "vô trách nhiệm" với con đó là "con tự giải quyết đi". 
Một là sẽ tranh chấp ăn vạ, hai là sẽ chơi nhập vai hoàn toàn vui vẻ. Và mình chỉ việc ngồi xem, cười thôi, chả có lý do gì xen ngang vào cuộc vui ấy của lũ trẻ. 
Mình cũng đã có thời như vậy mà... Ở độ tuổi này, đồ chơi là những gia tài vô giá với trẻ và là vật sở hữu của riêng chúng, nên để chúng dần dần có cách tự bảo vệ những điều chúng thích, chia sẻ đồ chơi cho người mà chúng muốn, cũng là một cách để trẻ dần có trách nhiệm hơn với những điều thuộc về mình. Các mẹ hãy nhớ, chỉ can thiệp khi thực sự cần thiết, đừng lúc nào cũng áp đặt con mình, nhất là áp đặt chỉ vì ánh nhìn dò xét của người xung quanh.


Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

TESOL – NHỮNG THÔNG TIN BẠN CẦN BIẾT - CÁC CÂU HỎI THƯỜNG GẶP

TESOL LÀ GÌ? TESOL (Teaching English to Speakers of Other Languages) là chứng chỉ quốc tế về phương pháp giảng dạy tiếng Anh cho những người sử dụng tiếng Anh như một ngoại ngữ.  Cùng với nhu cầu học và sử tiếng Anh thành thạo trong môi trường giao tiếp quốc tế, nhu cầu về một đội ngũ giáo viên Tiếng Anh chuyên nghiệp, được công nhận và đánh giá theo tiêu chuẩn quốc tế cũng không ngừng tăng lên. Chứng chỉ TESOL hiện đang là yêu cầu và cũng là tiêu chuẩn quốc tế đối với giáo viên khi giảng dạy tiếng Anh tại những nước mà tiếng Anh không phải là tiếng mẹ đẻ, trong đó có Việt nam. TESOL cung cấp cho người học những phương pháp tiên tiến mang tính ứng dụng và thực hành cao mà không thiên về tính học thuật như một số chương trình đào tạo giáo viên khác. Với các khóa đào tạo TESOL, giáo viên sẽ được chuẩn bị và định hướng về các tình huống lớp học cũng như cách thức tổ chức lớp linh hoạt với sự đan xen và lồng ghép các hoạt động ứng dụng ngôn ngữ trong chính bài giảng,...

CÁC TIÊU CHUẨN VỀ DẠY HỌC DỰ ÁN VÀ LƯU Ý KHI THỰC HIỆN

(Bài viết thực sự rất dài, nếu quan tâm nên đọc hết. Tổng hợp nguồn từ Adapted from Setting the Standard for Project Based Learning: A Proven Approach to Rigorous Classroom Instruction, by John Larmer, John Mergendoller, Suzie Boss (ASCD 2015); và kiến thức, kinh nghiệm cá nhân đã làm) *** Phù hợp với mọi đối tượng người học "In project based learning, teachers make learning come alive for students" Về dạy học dự án, học sinh làm việc trong một dự án trong một khoảng thời gian dài - từ một tuần cho đến một học kỳ hoặc đơn giản là gói gọn trong một buổi học. Học sinh được thể hiện sự hiểu biết thông qua kiến thức và kỹ năng của mình bằng cách phát triển một sản phẩm do mình (hoặc nhóm) tạo ra hoặc thuyết trình cho một đối tượng thực sự (giáo viên, phụ huynh, bạn bè, cộng đồng mạng). Chính việc học tập qua dự án này sẽ giúp người học phát triển kiến thức sâu hơn, cũng như tư duy phê phán, sáng tạo và kỹ năng giao tiếp trong bối cảnh thực hiện một dự án đích thực, có ý nghĩa....

XIN CHA MẸ HÃY CHO CON MỘT CƠ THỂ KHỎE MẠNH

Điều này hoàn toàn đúng đối với trẻ (từ 0 -6 tuổi), khi mà sự khỏe mạnh của chúng hoàn toàn là do cha mẹ mang lại. Một đứa trẻ khỏe mạnh hay không, không phụ thuộc vào hoàn cảnh gia đình giàu có, được ăn ngon mặc đẹp, mà một đứa trẻ khỏe mạnh về thể chất hoàn toàn do kinh nghiệm, sự sáng suốt của cha mẹ, và sự rèn luyện ý thức để có   một lối sống lành mạnh, khỏe khoắn. Cân nặng không phải là vấn đề. Bố mẹ cứ cho con ăn uống thoải mái, không có kiểm soát, vì mong rằng cứ ăn đi cho nó khỏe, cho nó lớn, rồi đến khi phát phì lại mau mau chóng chóng hãm ăn nó lại, nhìn đến khổ và tội nghiệp. Đâu phải vì con muốn béo đâu, vì con được ăn uống mất kiểm soát, không có khuôn khổ, nên giờ khổ con, khổ cả bố mẹ. Lỗi này hoàn toàn do bố mẹ. THẾ NÀO LÀ KHỎE MẠNH Trước khi muốn con có đủ cân nặng, hay thậm chí là phải tăng cân trông cho nó to khỏe, từng ngày từng tháng đếm lạng xem đã to chưa, thì xin mời các mẹ hãy lưu tâm những vấn đề sau: Yếu tố di truyền:   Các mẹ nên nghiê...